- CUOCDOI đã viết:
- ĐÔI KHI TÔI TỰ HỎI MÌNH MÌNH SINH RA TRÊN ĐỜI CÓ PHẢI LÀ MỘT NIỀM HẠNH PHÚC LƠN HAY LÀ SỰ BẤT HẠNH, LÀ NIỀM VUI HAY NỖI BUỒN.
được sanh ra trên đời, được làm thân người, lành lặn khỏe mạnh
thật sự là một niềm hanh phúc lớn lao vô cùng đó bạn.
phải nói đó là một sự may mắn rất lớn.
há không phải so với lòai vật, ta diễm phúc hơn rất nhiều hay sao.
hãy nhìn những người ốm đau, tàn tật, nghèo đói... xung quanh mình
bạn sẽ nhận ra mình còn hạnh phúc hơn rất nhiều đấy.
bạn được sống một gia đình êm ấm, ngập tràn tình yêu thương
bạn được đến trường theo đuổi những ứơc mơ của mình
như vậy thật sự là quá hạnh phúc rồi.
còn cuộc đời này, niềm vui và nỗi buồn luôn luôn đan xen hòa quyện với nhau.
không ai là hòan tòan bất hạnh.
cũng không ai là hòan tòan may mắn.
niềm vui làm ta phấn chấn tiếp bước
còn nỗi buồn giúp ta mạnh mẽ hơn lên.
cuộc sống xa nhà, vlt cũng như các sinh viên ai cũng đã nếm trải qua
nhớ thương, buồn bã... có khi cả tuyệt vọng...
vì thấy mình không làm được gì, thấy như không tìm được hứơng đi.
nhưng bạn ơi, hãy mạnh mẽ lên!
hãy nghĩ rằng ở nơi quê nhà xa xôi những người thân yêu cũng đang hướng về mình...
... với tất cả niềm yêu thương và cả kỳ vọng!
hãy xem đấy như một nguồn động viên để học tốt hơn và sống tốt hơn nha bạn.
thời gian không thể dừng lại và cũng không chờ một ai.
đừng để nó trôi qua một cách lãng phí vào những suy nghĩ mông lung.
bạn bè ở khắp nơi. hãy tin như thế.
có thể ở ngòai đời thực nhưng cũng thể ngay tại rum này
bạn có thể vô đây chia sẻ cùng mọi người.
có thể chúng ta không ai biết ai nên cũng rất dễ dàng bày tỏ mọi nỗi niềm bức xúc.
hãy nói ra để lòng thanh thản!
hãy nói ra để được sẻ chia!
để rồi một ngày nào đó chợt nhận ra và thốt lên:
cuộc đời vẫn đẹp biết bao
bởi xung quanh đâu đó vẫn có tình người ấm áp!